Tôi nói gì khi nói về chạy bộ.

Richard Bui
4 min readMay 12, 2019

Đó là nhan đề cuốn sách tôi đã nghiền ngẫm nó trong mấy ngày nay của Haruki Murakami. Một tiểu thuyết gia chạy bộ — như ông đã xưng trong cuốn sách của mình.

Một cuốn tự sự khá nhẹ nhàng qua những câu chuyện tác giả trải nghiệm, cũng như học được trong suốt quãng thời gian chạy bộ của mình. Nó sẽ mất đi phần hay nếu bạn chưa từng chạy bộ bao giờ.

Thực ra lý do tôi mua cuốn sách bởi nó hấp dẫn tôi ngay ở cái tiêu đề. Tôi đã biến việc chạy bộ trở thành sở thích của mình. Tôi thích chạy, cảm xúc khi được chạy, nhất là có thể chạy một mình. Mục đích của tôi ban đầu không phải để tập thể dục, nâng cao sức khỏe, bởi nếu vì thế thì tôi đã đến phòng tập gym rồi.

Các bạn đã bao giờ thích một cái gì đó mà cũng chẳng biết lý do chưa? Tôi nghĩ chạy bộ với tôi cũng vậy. Tôi chỉ biết nó thôi thúc tôi chạy mỗi ngày(tiếc là chỉ có cuối tuần tôi mới đi chạy được).

Tôi đồng ý với quan điểm của tác giả rằng, chạy bộ là một môn thể thao dễ dàng cho tất cả mọi người nhất, ai cũng có thể tham gia miễn là họ có một đôi giày. Khác với các môn thể thao đối kháng hay các môn cần tới dụng cụ kỹ thuật, sân tập… thì đối với chạy bộ bạn chỉ cần có đôi giày, tinh thần và có thể chạy bất kỳ nơi nào bạn thích.

Làm thế nào để chạy được đường dài? Và có cách nào giúp một vận động viên hăng hái như vậy suốt cuộc đua?

Một câu hỏi mà bất cứ ai tham gia vào môn thể thao này đều thắc mắc. Ngoài những vấn đề về ăn uống ra thì việc chạy được các cự ly 5km, 10km, 21.1km(bán marathon) và 42.2km(full marathon) là cả một quá trình rèn luyện. Theo như khoa học chứng minh thì bất kỳ một người hoàn toàn bình thường nào cũng có thể chạy được cự ly 21km, tức là bán marathon một cách đơn giản(tất nhiên phải một thời gian tập luyện). Nhưng để đạt được thành tích full marathon thì đòi hỏi nhiều yếu tố và không phải ai cũng thực hiện được.

Tôi khá thích cách tác giả lập luận và bí quyết để có thể chạy đường như ông (có tháng ông chạy trên 200 dặm). Đó là một câu thần chú. Nó đại loại thế này:

“Đau đớn là không thể tránh khỏi. Đau khổ là tự nguyện. Giả dụ lúc đang chạy ta lại bắt đầu nghĩ, Trời ơi đau quá, mình không chịu nổi nữa rồi.”

Ở đây, cái phần đau là một thực tế không thể tránh khỏi, nhưng ta có chịu đựng nổi nữa hay không là tùy thuộc vào chính người chạy. Điều này gần như gói gọn được khía cạnh quan trọng nhất của chạy marathon.

Tôi nghĩ gì khi chạy bộ?

Lại một lần nữa tôi bị cuốn hút bởi cách phân tích của tác giả, tôi thấy những suy nghĩ của những người chạy bộ là khá giống nhau.

Tôi đã chạy khá nhiều cung đường: hồ tây, hoàng thành TL, các công viên….Tôi không thực sự suy nghĩ về một vấn đề cụ thể nào cả. Những ý tưởng chợt đến rồi đi, những vấn đề: công việc, cuộc sống, tình yêu, chuyện linh tinh…thoáng qua đầu trong chốc lát rồi chợt biến tan như những cơn gió, để lại khoảng trống không trong suy nghĩ. Đó là cảm giác hết sức thoải mái, thư giãn. Tôi nghĩ đó là cảm giác mà đa số những người chạy bộ thích thú, bởi sau mỗi lần chạy đầu óc ta như được làm mới vậy.

Để nói về chạy bộ thì khá nhiều thứ để nói. Nhưng để khuyên một ai đó rằng hãy thích bộ môn này đi, xỏ giày lên và chạy thì quả là không dễ dàng cho dù chúng ta biết rõ lợi ích của nó đem lại. Do đau khổ là tự nguyện nên tôi cũng sẽ không khuyên các bạn nên tham gia bộ môn này.

Nhưng nếu được thì hãy đọc cuốn sách này của tác giả để hiểu hơn phần nào.

Hà Nội 16h30 1205.2019

Sign up to discover human stories that deepen your understanding of the world.

Free

Distraction-free reading. No ads.

Organize your knowledge with lists and highlights.

Tell your story. Find your audience.

Membership

Read member-only stories

Support writers you read most

Earn money for your writing

Listen to audio narrations

Read offline with the Medium app

Richard Bui
Richard Bui

Written by Richard Bui

Be Curious!| ☕️+✍🏼=❤️ sheetany.com - Google Sheets to Website in minutes ebookany.com - Turn any web content Into Ebook

No responses yet

Write a response